Nhớ nhung là gì | Nhớ nhung, để tôi nhắm mắt rồi suy nghĩ xem. Đó là cảm giác bạn có khi mãi nhìn màn hình điện thoại để mong người đó sẽ nhắn tin mình vì bản thân không đủ can đảm để chủ động cất tiếng nói.
Vào quán cà phê, bạn kêu đúng ly mình đã uống khi có người đó đi chung. Không phải vì nó ngon, mà vì nó mang lại cảm giác khi người đó ngồi đối diện.
Nếu ở Đà Nẵng, thì sẽ là buổi ăn tối tại một quán ăn ven sông Hàn. Mặc dù có hàng ngàn chỗ nhưng bạn chỉ lưu luyến một. Đó là một buổi hẹn ở Helio, buổi xem phim tại Lotte hay một lần dạo biển Mỹ Khê.
Còn nếu quen lâu, cơ thể bạn dù ở trong căn phòng nóng nhưng vẫn cảm thấy mát vì gió Đèo Hải Vân đang âm thầm thổi. Một cái ôm khi người đó ngồi đằng sau bám chặt lại hoặc cuộc trò chuyện trên trên đường phố.
Bạn sẽ ngồi lướt coi lại những tấm ảnh chụp từ bao giờ và ước thời gian quay lại. Bàn tay vô tình mở nghe một bài nhạc cũ rồi nghe lại không biết chán. Rồi thơ tình Nguyễn Bính, Nguyên Sa và Hồ Dzếnh từ sến sao trở thành hay không từ nào tả được.
Nhưng với riêng tôi, nhớ là khi tâm hồn khô héo này bỗng nhiên thành nhà văn. Từ bao giờ khi nhắc đến Đà Nẵng, lòng này bồi hồi như lần đầu ân ái.
Chẳng là gì cả. Chỉ là cảm giác từ hư vô kéo đến. Cô gái Đà Nẵng, anh yêu.
Hứng lên nên viết nhảm, đừng nghiêm túc.
Bóc Phốt Tài Chính | 09.3.2021