Thà lên lên mạng coi xxx nhảm, còn hơn đốt tiền coi phim Việt Nam | Ngô Thanh Vân lên báo khóc lóc, kêu mọi người hãy bớt chê phim Trạng Tí và hãy đến rạp coi rồi nhận xét. Tôi quên số lần cô ta làm vậy rồi.
Hơn một năm rồi tôi không coi phim Việt Nam, lần cuối coi Mắt Biếc và từ đó hết. Lý do thì như mọi người đã biết, hầu hết phim nội địa quá tệ.
Không, nói vậy thì cũng kỳ vì không phải cái nào cũng dở. Vẫn còn nhiều bộ phim đáng xem nhưng phải thừa nhận là phần lớn coi rồi như có cảm giác đốt tiền vì chẳng hiểu gì.
Với ác cảm đó nên mỗi lần ai rũ tôi đi coi phim do nhà sản xuất Việt Nam thực hiện thì tôi né liền. Còn không thì đùa là “Đưa tiền tao mua P*rnHub Premium coi phê hơn.”
Vấn đề với phim Việt Nam thì nói tới sáng hoặc có thể biến thành cuốn sách. Nhưng tóm gọn là như sau.
- Nội dung nhảm. Biết bao tiểu thuyết hay nhưng không lấy, khoái chọn kịch bản hài nhảm.
- Diễn xuất không hồn.
- Kịch bản không logic.
Còn nhiều lắm. Nhưng làm ngành sáng tạo thì phải chấp nhận là thị trường rất tàn nhẫn. Họ không quan tâm mình đã cố gắng hay nỗ lực bao nhiêu. Chỉ kết quả cuối cùng mới quan trọng.
Một bản nhạc hay thì sẽ được nghe lại nhiều lần mà không cần trả tiền. Một bộ phim hay thì sẽ được review tốt và có thêm người coi. Một tác giả viết hay thì sẽ có người tìm đến mua sách. Một người thiết kế giỏi sẽ có ai đó mời làm mà không cần van xin.
Phim Việt Nam cũng nên có tinh thần như vậy. Chúng ta không thể nào tiếp tục cổ vũ cho sụ ngụy biện hay thấp kém. Nhà làm phim cần được dạy bài học này.
Sao người ta không chê “Hai Phượng” mà lại là “Trạng Tí.” Rõ ràng nguyên nhân không nằm ở họ mà là chất lượng.
Làm phim thì hãy tập trung sáng tạo đi. Đừng làm chiêu trò câu view hay khóc lóc nữa. Tôi chán điện ảnh Việt Nam lắm rồi.
Bóc Phốt Tài Chính | 04.5.2021