Nếu mình phải định nghĩa, thế nào là một nơi lý tưởng cho thiếu nhi, thì sẽ là như sau:
- Nơi đó phải có y tế trọn gói cho đứa trẻ từ khi sinh ra cho đến tuổi trưởng thành.
- Nơi đó phải có chính sách giáo dục miễn phí để bất cứ đứa trẻ nào cũng có cơ hội học tập.
- Nơi đó phải có trường học khuyến khích tư duy độc lập và khai phóng.
- Nơi đó phải có môi trường sống trong sạch không ô nhiễm để thiếu nhi tha hồ chạy nhảy.
- Nơi đó phải có lực lượng bảo vệ trẻ em để không bao giờ chuyện bạo hành hay lạm dụng lao động xảy ra.
Đó là chưa tính đến những khoản tiền sữa, trợ cấp và cơ hội.
Những Châu Âu, Nhật, Mỹ, Canada và Úc đã đạt đến mức thịnh vượng đủ nhiều để xây dựng nên nơi lý tưởng đó cho thiếu nhi.
So sánh không hề có mục đích dìm hay lên án, chỉ là để suy ngẫm.
Vì khi bạn sống ở một nơi mà mỗi lần ra ngoài đường lại chứng kiến trẻ em đến ăn xin và bán vé số, đi ăn lại thấy thiếu nhi làm phục vụ, bạn sẽ tự hỏi là “Chừng nào xã hội này mới được như nơi khác.”
Việt Nam dùng ngày 1 tháng 6 để mừng Quốc Tế Thiếu Nhi, khác với ngày 20 tháng 11 của Liên Hiệp Quốc. Nhưng nguyên lý vẫn tương tự vì nơi đã lý tưởng cho thiếu nhi rồi thì gần như ít quan tâm đến hình thức, vì thực tế đã tự nói sẵn.