Trả hiếu và mô hình hưu trí | Tôi luôn thấy thú vị khi so sánh hệ thống hưu trí của các nước nên thấy họ định nghĩa “Hiếu thảo” khác nhau.
Ở Việt Nam thì nó như sau.
- Cha mẹ sinh con cái.
- Cha mẹ nuôi con cái.
- Con cái lớn lên đi làm.
- Con cái nuôi lại cha mẹ.
Đó là vì sao các gia đình ở nông thôn đẻ nhiều, vì họ phải làm vậy để sau này con cái nuôi lại họ. Bây giờ thì đỡ rồi nhưng đó là quy luật cuộc sống từ ngàn xưa đến nay.
Còn ở các nước phát triển thì họ làm theo hệ thống tập trung. Nó như sau.
- Cha mẹ sinh con cái.
- Cha mẹ nuôi con cái và đi làm đóng thuế vào quỹ hưu trí.
- Con cái lớn lên đi làm. Còn cha mẹ đến tuổi già thì nhận tiền hưu trí.
- Con cái có cuộc sống độc lập, theo đuổi ước mơ mà không có gánh nặng trả hiếu cho cha mẹ. Ngược lại, cha mẹ về già cũng không cần.
Nói vậy không có nghĩa là chúng ta hiếu thảo hơn dân ở nước khác, chỉ là hình thức khác nhau thôi. Hiếu thảo là tư duy đáng quý mà ai cũng phải có. Nhưng suy ngẫm lớn hơn thì nó thành gánh nặng cho không ít người.
Nếu chúng ta có hệ thống lương hưu trí tập trung và phổ biến hơn thì sẽ tốt hơn. Vì con cái có thể tự do và cha mẹ thì có thể sống thoải mái. Thay vì phải đặt nặng chữ hiếu như bây giờ.
Bóc Phốt Tài Chính | 26.1.2020