The Coffee House, Nguyễn Hải Ninh ra đi và cảm nhận cá nhân | Nếu có một quán gắn liền với thời gian trong độ tuổi 20 đến 30 của mình thì có lẽ là The Coffee House [TCH], mới đó mà đã hơn 6 năm rồi. Mình còn nhớ lần đầu uống Urban Station rồi chuyển qua nơi này. Câu chuyện của người sáng lập luôn làm mình tò mò.
Là một khách hàng trung thành của The Coffee House, tôi hơi bất ngờ và chúc anh Ninh thành công trong tương lai dù hướng đi là gì đi nữa. Với kinh nghiệm sẵn có thì anh là sẽ bất bại. Thật khó hình dung các cuộc gặp gỡ bạn bè và làm việc bên ngoài sẽ ra sao nếu không có TCH vì khi cần nơi để thư giãn thì đây là nơi đầu tiên tôi nghĩ đến.
Nước uống thì thành thật không có gì đặc sắc. Mặc dù đã uống hết menu nhưng vẫn ưng mỗi Trà Đào Cam Sả và Sinh Tố Việt Quất. Còn những cà phê thì tôi có thể tự pha ở nhà và không có thấy điểm nhấn gì ở quán.
Tuy nhiên, điều nên nhớ rằng chúng ta không đến quán cà phê để uống nước mà là để gặp bạn bè, ngồi thư giãn, tìm chỗ trốn nắng hoặc đơn giản là thích cảm giác ngồi một mình để suy ngẫm về điều gì đó. Nắm bắt được tâm lý này, đội ngũ của TCH đã tập trung vào trang trí nội thất và màu sắc để tạo nỗi nhớ trong lòng người. Dù chỉ mua một ly, bạn có thể ngồi từ sáng đến tối. Tôi nghĩ rằng nhiều người cũng sẽ có suy nghĩ tương tự.
Điều quan trọng hơn là khi các chuỗi quốc tế bắt đầu xâm nhập vào thị trường Việt Nam thì họ bắt đầu triển khai triết lý “Trách Nhiệm Xã Hội” [Social Responsibility] trong kinh doanh. Có lẽ Starbucks là cảm hứng tiêu biểu nhất. Muốn xây dựng chuỗi cà phê thì bạn phải bắt đầu với cá nhân tạo ra nó.
Dù là chú bảo vệ trông xe hay nhân viên pha chế, tất cả đều được nhận lương trên mức tối thiểu kèm quyền lợi như bảo hiểm xã hội và y tế. Tuy ít người thấy tầm quan trọng nhưng từ góc độ của người lao động thì đây là sự khác biệt. Không ai muốn gắn bó ở một nơi không cam kết dài hạn. Tôi luôn thấy được nụ cười của nhân viên TCH mỗi lần ghé uống.
Tôi chọn TCH không phải vì họ biết làm cà phê hay nước uống mà biết chăm sóc con người. Có hàng tá quán khác bán rẻ hơn nhưng tôi cảm thấy an tâm hơn nếu biết những người làm ly nước đó được hưởng quyền lợi lao động và có thu nhập đủ sống. Đó là một phần của trách nhiệm xã hội mà hiếm doanh nghiệp nào làm được.
The Coffee House sẽ ra sao sau khi người sáng lập ra đi thì tôi không rõ, hãy để tương lai trả lời. Nhưng cảm ơn anh Ninh đã mang vào thị trường Việt Nam một sự đổi mới cần có, không chỉ ở phong cách mà là tư tưởng kinh doanh. Nếu cuộc gặp xã giao bắt đầu với cà phê thì The Coffee House bắt đầu với con người.
Còn nếu nói về kỷ niệm đáng nhớ thì có lần uống ở quán này thường xuyên đến mức cô gái thu nhân quen mặt và tên. Tôi là người mắc cỡ nên chỉ biết cười trừ. Rồi một ngày nọ, sau khi phải đi xa một thời gian, tôi lấy hết can đảm để tiến tới và nói “Chào em. Cho anh ly trà đào cam sả và số của em trên đó.” Câu này nhảm vì đã dùng hoài. Nhưng bất ngờ thay, khi nhận ly thì có tờ giấy kèm số cô ta trong đó.” Chỉ là chuyện phịa thôi, đừng tin.
Cảm ơn anh Nguyễn Hải Ninh và The Coffee House.
Bóc Phốt Tài Chính | 08.2.2021