Khi lừa lọc là quy luật, thật thà thành của hiếm

“Anh taxi chở vợ chồng người Nhật [hay Hàn Quốc gì đó] hết 400k. Do bất đồng ngôn ngữ, nên 2 vị khách tưởng 4 triệu. Dù thì thầm chê đắt nhưng vẫn đưa trả anh 2 tờ $100.

Tuy nhiên, anh đã không nhận mà chỉ lấy đủ số tiền đã báo ban đầu, còn lại đem trả lại cặp vợ chồng đó.”

Lúc đầu đọc, mình không hiểu tại sao một chuyện như vậy lại trở thành tiêu đề báo chí. Chợt hiểu ra là bây giờ lừa đảo quá nhiều, du khách đến đây bị chặm chém không thương tiếc, cho nên hành vi thật thả trở thành của quý hiếm để cộng đồng tôn vinh.

Tự nhiên nhớ đến đợt ra Hà Nội cách đây 8 năm gì đó. Bước ra khỏi khách sạn bắt taxi. Vô xe hỏi:

  • “Từ đây đến Lăng Bác bao nhiêu vậy anh?”

Anh tài xế tử tế đáp:

  • “Cũng khá xa anh ạ. Trăm nghìn nhá.”

Vì đang vui nên mình “Dạ” luôn. Tới nơi thì trả tiền và “Cảm ơn anh.”

Rồi sang hôm sau rảnh, muốn chạy bộ vòng vòng. Mở Google Map thì bản đồ cho thấy khách sạn chỉ cách Lăng Bac 3 km. Nghĩa là giá taxi hôm trước là 33k/km trong khi giá niêm yết chỉ tầm 15k.

Biết vậy giả nói giọng Hà Nội để hòa nhập. Giờ nghĩ lại mới hiểu cảm giác của du khách quốc tế khi đến đây.