Trong phim này có một đoạn. Ngọc Trinh bị xe chạy ngang qua tạt ướt áo. Cô ta chặn đầu xe rồi nói:
- “Nè đừng tưởng có xe muốn chạy đâu thì chạy nha. Dơ áo người ta rồi nè. Đền đi.”
Sau đó, nhân vật do Minh Hằng đóng gõ cửa xe. Trong tay đưa ra tờ tiền.
- “Không lấy sao? Nhiêu đây đủ mua trăm bộ đồ đó.”
Ngọc Trinh bước tới cầm tờ tiền trong sự bất ngờ. Rồi chiếc xe chạy đi. Cầm tờ tiền rồi đưa lên ngắm, Ngọc Trinh phản ứng:
- “5 đồng?”
Hết cảnh.
5 đồng [hay con số gì đó nghe không rõ] thời Đông Dương đủ mua cả trăm bộ đồ. Còn bây giờ, chúng ta cần cả chục triệu đồng VND. Nghĩa là tiền mất giá quá sức tưởng tượng.
Phim hay cuối tuần nhưng vô tình lồng ghép bài học về lạm phát.