Ăn cắp vặt, lỗi của ai | Trong thời gian gần đây thì thành phố Đà Nẵng đã chứng kiến nhiều vụ trộm vặt. Chủ yếu là Mũ Bảo Hiểm, xe máy hoặc đồ linh tinh. Mặc dù có camera và đội ngũ an ninh khắp nơi nhưng tình trạng này vẫn tiếp diễn. Nếu trước đây nhiều hộ có thể thoải mái để xe ở ngoài đường thì bây giờ để trong nhà hết.
Vậy đây là lỗi của ai?
Đối với đồ đạc cá nhân thì mỗi người phải có trách nhiệm bảo quản và giữ gìn vì không có lực lượng chức năng nào có thể kiểm soát hết. Nếu phải xử tất cả vụ việc thì sẽ không bao giờ xong. Giải pháp đầu tiên vẫn nên là không tạo cơ hội cho kẻ trộm.
Nhưng nếu chỉ suy nghĩ như vậy thì đó không phải là cái nhìn tổng quát. Nếu ai đã đi Thái, Đài Loan hoặc thậm chí Campuchia cũng sẽ thấy người dân vẫn thoải mái để xe máy và mũ bên ngoài. Nhiều chỗ không hề có bất cứ bảo vệ nào canh gác. Ai cũng để xe rồi đi, chẳng bao giờ sợ sẽ bị mất. Nó gần như là lối sống tự nhiên. Thậm chí nếu bạn hỏi “Có sợ bị mất không?” thì họ cũng không hình dung ra vì trường hợp như vậy là quá ít.
Yếu tố nào giải thích cho điều trên. Cũng là thành phố và văn hoá xe máy nhưng nạn trộm cắp vặt gần như không tồn tại.
Đà Nẵng trước đây là một thành phố như vậy. Người dân thoải mái để xe bên ngoài và không mấy lo âu về vấn đề trộm cắp. Trong thời kỳ phát triển dưới Nguyễn Bá Thanh thì vấn đề an ninh được đặt lên hàng đầu. Bất cứ du khách nào đến cũng ít nhiều bất ngờ về quy hoạch ở đây. Nhưng vì lý do nào đó, trong những năm gần đây, sự trật tự thầm lặng đó dần biến mất.
Chúng ta có thể tự đổ lỗi cho nhau nhưng đó sẽ là sai lầm về quản lý đô thị. Yếu tố quan trọng nhất vẫn là phương pháp điều hành. Bangkok hay Taipei đông dân hơn rất nhiều nhưng hiếm có nạn trộm vặt thì chẳng có lý do nào để đổi lỗi cho người dân Đà Nẵng vì không giữ đồ.
Trong khu vực trung tâm, nhất là Hải Châu và Sơn Trà, thì khó có một ai ăn cắp mà thoát được camera. Chỉ là muốn giải quyết hay không thôi. Cơ quan điều hành thành phố, vốn có rất nhiều cá nhân tiêu biểu và hết lòng, không thể tiếp tục làm lơ trước những vụ trộm nhỏ vặt. Vì cái nhỏ sẽ tạo ra cá lớn. Tên trộm khi thấy không bị trừng phạt sẽ từng bước một tăng quy mô và số lượt. Từ đó, chúng ta có nạn như hiện nay mà ai cũng coi là bình thường.
Nếu Đà Nẵng muốn giữ thương hiệu là “Thành phố đáng sống” thì không thể coi đây là chuyện nhỏ hằng ngày được. Nếu không thì sẽ có vô số người thất vọng. Vì khi niềm tin không còn thì lợi thế của trung tâm kinh tế miền Trung cũng phai mờ theo. Đáng sống hay không phụ thuộc vào những con người đang sinh sống và điều hành nơi này. Hãy sống như đúng biệt danh. Dẹp nạn ăn cắp vặt chỉ là bước đầu.
Bóc Phốt Tài Chính | 24.1.2020