Đạo nhạc có ngẫu nhiên hay cố tình | Mình thỉnh thoảng viết nội dung thuê và đọc rất nhiều. Văn cũng giống âm nhạc, vì nó là sản phẩm trí tuệ của con người, từ tư duy và trí óc ra. Rất khó để có một đoạn văn hay đoạn nhạc giống nhau.
Bây giờ tôi ra chủ đề, “Sự nghiệp của Sơn Tùng,” và thuê 1,000 người viết, bảo đảm sẽ có 1,000 bài khác nhau. Bởi vì chữ đại diện cho suy nghĩ con người và không ai như bao giờ. Điều đó là gần như không thể. Nếu có thì chắc là anh em sinh đôi hoặc phiên bản nhái của nhau. Họ có thể nói cùng chủ đề, chung ý tưởng và mục đích nhưng văn sẽ khác nhau hoàn toàn.
Âm nhạc cũng vậy. Tuy các công cụ giống nhau, học như nhau nhưng vì do con người làm ra nên sẽ khác nhau. Cực ít để có sản phẩm giống, khả năng gần không.
Cho nên mỗi khi tôi nghe một ca nhạc sĩ Việt Nam nói “Trùng ý tưởng,” “Giai điệu giống nhau” hoặc “Có nét chung” thì đó là lời nói dối. Tất cả những lời bác bỏ đó sau khi được phanh phui và phản biện đều dẫn đến kết quả là tác giả phải thừa nhận sai và xin lỗi. Khác ở chỗ là công chúng khinh thường thêm.
Sơn Tùng tuy có thể không đạo nhạc nhưng đội ngũ anh ta thì có và đừng chối cãi nữa, nó chỉ làm mọi người mất uy tín thôi. Anh ta là giám đốc của công ty mình thì phải chịu trách nhiệm chứ không thể nói khác hoặc im lặng. Hơn nữa đây là một ca sĩ hàng đầu, có thể nói là biểu tượng của Việt Nam, nên cách hành xử thiếu chuyên nghiệp như trên sẽ kèo cả nền âm nhạc xuống và hạ thấp uy tín quốc gia.
Tôi yêu Sơn Tùng từ bài “Nắng ấm xa dần” và “Lạc Trôi” nhưng không thể chấp nhận hành vi đạo nhạc được. Âm nhạc là nghệ thuật, là sự sáng tạo. Bất cứ ai xác định theo con đường này thì phải tìm tòi nét riêng của mình. Đừng chạy theo trào lưu để rồi bị lãng quên.
Bóc Phốt Tài Chính | 24.2.2021