Chiếm vỉa hè ở Đà Nẵng | Tôi còn nhớ như in lần đầu đến Đà Nẵng năm 2012. Lúc đó vô cùng ấn tượng vì đường phố sạch sẽ, vỉa hè thoáng và mọi thứ trông rất trật tự. Khác với sự lộn xộn của Sài Gòn hay bon chen của Hà Nội, thành phố biển này như tự thoát mình ra khỏi vòng xoay đô thị.
Rồi 7 năm trôi qua, tôi ghé lại Đà Nẵng và ở đây một thời gian. Mọi thứ tưởng chừng như vẫn vậy. Con người vẫn thân thiện, biển vẫn đẹp, Sơn Trà vẫn xanh và sông Hàn vẫn thơ mộng.
Nhưng có điều làm tôi hơi bức xúc là việc vỉa hè từ từ bị lấn chiếm. Tôi là người thích đi bộ và phải đi xuống lề đường để né những chiếc xe đang đậu và bàn ghế đang được dùng.
Ẩm thực vỉa hè là một nét văn hóa đặc trưng và cần được gìn giữ. Nhưng chúng ta nên phân biệt nó với lấn chiếm để duy trì trật tự đường phố. Ai cũng thích ngồi quán cóc nhưng sẽ rất bực bội nếu nó không phải đúng nơi quy định. Ai cũng thích ngắm phố phường nhưng sẽ làm cản trở nếu lấy đi lối cho người đi bộ.
Dần dần, tôi thấy nạn này xảy ra khắp nơi. Người quản lý của thành phố dường như đã bỏ quên và không làm nhiệm vụ. Chính vì điều đó nên nơi này từng bước một mất đi sự nề nếp mà trước đây đã gây ấn tượng với nhiều người.
Những Hoàng Văn Thụ, Yên Bái hay Nguyễn Văn Linh đều có chung tình trạng này. Trông vô cùng náo loạn với những bợm nhậu và mùi bia rượu.
Nếu không giải quyết và lấy lại sự trật tự của ban đầu thì Đà Nẵng sẽ mất điểm trầm trọng vì nó không còn là thành phố đáng sống nữa mà sẽ như một Sài Gòn hay Hà Nội phiên bản miền Trung. Tôi sẽ đau lòng nếu điều đó xảy ra.
Bóc Phốt Tài Chính | 18.3.2021